Vui lòng dùng định danh này để trích dẫn hoặc liên kết đến tài liệu này: https://dspace.ctu.edu.vn/jspui/handle/123456789/1052
Nhan đề: Thơ xuân hay niềm hoài hương vĩnh cữu...
Tác giả: Ánh Giao
Từ khoá: Phê bình văn học
Năm xuất bản: 2018
Tùng thư/Số báo cáo: Tạp chí Văn nghệ Quân đội;Số 885 .- Tr.96-100
Tóm tắt: Con người là một kẻ tha hương, đúng hơn, đã mất đi thiên đường từ buổi sơ khai (Adam và Eva bị đuổi khỏi thiên dường). Do vậy, đời sống chỉ là hành trình kiếm tìm thiên đường đã mất. Xuân, thật Ií thú, lại chính là bóng dáng của thiên đường đã mất (hay những mộng mơ còn sót lại trong kí ức kẻ đã từng cư ngụ ở thiên đường). An ủi duy nhất với con người là bám lấy “mĩ thể” ấy, hi vọng được trở về trong căn nhà thuở khai sinh, nơi không tồn tại thời gian (tinh). Và, thơ (xuân) có thể là gì khác, nếu không là “niềm hoài hương vĩnh cửu” trên bước tha hương
Định danh: http://172.18.63.105/jspui/handle/123456789/1052
ISSN: 2354-1296
Bộ sưu tập: Văn nghệ Quân đội

Các tập tin trong tài liệu này:
Tập tin Mô tả Kích thước Định dạng  
_file_269.33 kBAdobe PDFXem
Your IP: 3.147.66.224


Khi sử dụng các tài liệu trong Thư viện số phải tuân thủ Luật bản quyền.